Phương pháp in flexo: Flexography (thường được viết tắt là flexo) là một dạng của quá trình in sử dụng bản in dạng mềm.Về cơ bản nó là một phiên bản hiện đại của in typo (letterpress) có thể được sử dụng để in trên hầu như bất kỳ loại chất nền, bao gồm cả nhựa, màng kim loại, giấy bóng kính và giấy. Nó được sử dụng rộng rãi để in trên các bề mặt không xốp dùng cho các loại bao bì thực phẩm khác nhau. Năm 1890, máy inflexo được cấp bằng sáng chế đầu tiên ở Liverpool, Anh bởi Bibby, Baron và Sons. Vào đầu những năm 1900, các máy in của châu Âu sử dụng các tấm bản cao su và mực in anilin để in.Điều này đã dẫn đến nó được gọi là in “aniline”.Vào đầu thế kỷ 20, kỹ thuật in này đã được sử dụng rộng rãi trong bao bì thực phẩm ở Hoa Kỳ. Sau đó, do mực anilin có thể gây độc hại cho con người nên không được sử dụng nữa, tuy nhiên, nó vẫn được gọi là in anilin. Đến năm 1952 hội nghị quốc tế gọi là in flexo (flexography).
Các ứng dụng: In flexo tiếp tục là một trong những quá trình in phát triển nhanh nhất và không còn dành riêng cho việc in các mặt hàng chuyên biệt. Bao bì thực phẩm là một thị trường quan trọng vì khả năng của in flexo in trên các vật liệu màng mỏng không thấm hút. Ứng dụng phổ biến khác được in với in flexo bao gồm giấy gói quà, giấy dán tường, tạp chí, tờ quảng cáo trong báo, sách bìa mềm, danh bạ điện thoại, và các phom mẫu kinh doanh…
Quá trình in:Các tấm bản sử dụng choin flexo được làm bằng nguyên liệu cao su đúc hoặc photopolymer với các khu vực hình ảnh (phần tử in) nằm ở trên (cao hơn) các vùng không hình ảnh nằm dưới của tấm.Tấm bản flexo có thể được tạo ra với quá trình chế bản analog và digital. Flexo là một phương pháp in trực tiếp hoặc gián tiếp (trong thực tế chủ yếu in trực tiếp) trong đó mực của hình ảnh in trên bản truyền trực tiếp lên bề mặt vật liệu in. Trong hệ thống truyền mực có một lô đặc biệt được gọi là “lô anilox”, dùng định lượng mực in để truyền lên bản, sau đó được truyền sang vật liệu. Các lô anilox có các ô chứa nhỏ (cell)mang một lượng cụ thể của mực để truyền sang bản. Số lượng ô chứa trên mỗi inch theo đường thẳng có thể khác nhau tùy theo loại công việc in và yêu cầu chất lượng. Cái tên “anilox” có nguồn gốc từ mực đã được sử dụng cho quá trình này cho đến năm 1950. Mực anilox được sản xuất với thuốc nhuộm “anilin”, năm 1950, đã được phát hiện là mối nguy hiểm cho sức khỏe, vì vậy loại mực dạng hạt mang màu (pigment) được sử dụng. Lô mang mực tiếp tục được gọi là “anilox” mặc dù các loại mực là thuốc nhuộm anilin không còn được sử dụng cho flexography. Các loại mực hiện nay là chất lỏng, khô nhanh và thường xuyên dùng mực gốc nước.